Đoàn Quy Nhơn Chinh Phục Tả Liên Sơn- Cực Tây Apa Chải
A Trang 09.01.2024 - 11:37
38
☎️ Liên Hệ Đặt Tour
Người cuối cùng trong nhóm leo núi Tả Liên - cực Tây A pa Chải 17 - 22/11/2023 của chúng tôi đã tiếp đất Quy Nhơn sáng qua, kết thúc trọn vẹn chuyến đi vất vả, gian khó, di chuyển nhiều, "chỉ cần gặp sự cố nhỏ mất vài tiếng là lỡ và hủy hành trình còn lại" (lời tâm sự của trưởng nhóm khi 22/23 thành viên trong Đoàn về tới Sài gòn, Quy Nhơn an toàn mấy ngày trước) ❤.
Để thêm quyết tâm, không dao động, chần chừ nên khi anh Bạn thân chốt kèo sẽ tham gia chuyến leo núi Tả Liên, tôi lập tức nhờ chị Mai Quyên mua vé cặp khứ hồi Quy Nhơn - Hà Nội theo lịch trình cắt xén của Bạn í, đó là chỉ tham gia tăng 1, xuống núi là bắt xe Lai Châu - Nội Bài ngay và luôn. Mọi thứ đã chuẩn bị đâu ra đấy thì phút 90+ anh Bạn phải bỏ vé, bỏ cuộc chơi làm tôi cũng phải a dua bỏ luôn vé Hà Nội - Quy Nhơn ngày 20/11 để mua vé đi về chung cùng Đoàn.
Cung đường đến Lai Châu, đi Điện Biên thật hùng vỹ, ngoạn mục và ác xoáy không kể xiết nhưng cả Đoàn không có ai bị “alo", không ai phải "xin bịch" cho thấy công đoạn chuẩn bị từ lên lịch trình, chọn lựa hợp đồng xe đến đặt khách sạn, đặt tour, thăm quan các điểm… được trưởng nhóm thiết kế rất chi tiết, chu đáo và ất giáp. Cạnh đó là sự đồng tâm, đồng sức, đồng lòng của cả Đoàn trong những lúc cấp bách phải đi thông trưa, chạy xuyên đêm, ăn quí tộc, ngủ quáng quàng để cho kịp hành trình.
2 ngày 1 đêm leo núi Tả Liên - đỉnh núi cao thứ 6 của Việt Nam với 2.996m mới thấy hết cái gọi "không bao giờ có ngày hết hạn ước mơ", chẳng mỏi mệt nào ngăn cản bước ta đi của tất cả nam, nữ thanh niên trong Đoàn. Hàng thanh niên chíp hôi từ 40 đến 56 tuổi có 7/23 người, còn lại là các nam, nữ thanh niên từ 60 đến 72 tuổi; nam thanh niên có thâm niên dài nhất là anh Thành Đông Mai 72 tuổi, nữ thanh niên đồng hạng thâm niên nhất là chị Bê 70 tuổi. Dù mới trải qua chặng bay Quy Nhơn - Hà Nội, rồi tiếp luôn chặng ngồi Hà Nội - Lai Châu tới hơn 22h mới được ngả lưng vài tiếng nhưng ai cũng hăm hở lên đường. Qua 10 km trơn trượt trên xe 2 bánh rồi băng rừng, vượt suối suốt 8-9 tiếng trên xe 2 cẳng, dù ê ẩm, căng cơ; dù khớp cứng, ù tai nhưng ai cũng tươi không cần tưới và diễn hết mình khi có cảnh đẹp, khi tới những điểm chek in và 100% cán đích chặng 1 cao 2.400m. Chặng 2 lên đỉnh cao 2.996m có 2 tốp cán đích vào 2 thời điểm hoàng hôn và bình minh nên cả Đoàn được mục sở thị qua ảnh hết vẻ đẹp ngất ngây núi Tả Liên khi chiều vàng lấp lánh và cuồn cuộn mây trắng đùn trời xanh.
Nếu 2 người tốp 1 lên đỉnh ngay lúc 16h45 ngày thứ nhất được ưu ái bởi đường khô ráo, được chiêm ngưỡng mây vàng lững lờ trôi và thoải mái tự sướng các kiểu bên chóp vì chỉ có nhõn 5 người (1 người đoàn Hà Nội, 2 người đoàn Quy Nhơn và 2 Porter) nhưng lại oải người run rẩy bởi màn đêm bao phủ; lầm lũi, lặng lẽ vừa đi, vừa trượt, vừa chạy để nhanh về lán trong cơn khát, mệt, đói rã rời (đã có lúc tôi phải đề xuất phương án đường cùng cho em Lai Le “chị có mang theo bì nilon, em có cần lấy để tiểu vào rồi uống cho bớt khát không”). Khi em Lai hét vang "sống rồi" là lúc tôi nghe thấy tiếng người ngày càng gần, càng rõ và 02 huy chương đầu tiên được Leader Tẩn A Trang trao cho 2 chị em ngay tại lán nấu ăn lúc sắp 20h khuya, trong sương lạnh của núi rừng Tây Bắc.
10 người tốp 2 lên đỉnh ngày hôm sau được thế mạnh đông vui, được tiếp năng lượng của bữa lẩu buổi tối, được 1 đêm duỗi chân, ngả lưng, chợp mắt chập chờn nhưng lại ngán ngẩm bởi trời mưa, bởi đường sình lầy, bởi level trơn trượt tăng vùn vụt. Sau 3-4 giờ vật lộn với mưa, lạnh; đu dây, bám rễ cả 10 người vỡ òa niềm vui, hân hoan, tưng bừng sống ảo với chóp cùng huy chương chiến thắng.
Bữa cơm chia tay cũng là lúc trao huy chương cho các thành viên còn lại vì những lý do khách quan "con ơi cô đau bụng quá", "chị thấy lúc gần tới lán hơi choáng", “tự dưng thấy đau đầu” và nhất là những đợt mưa suốt đêm, là ngủ không được vì các bạn trẻ thức khuya ồn ã, vì lạnh sống lưng bởi kẽ ván hở, vì cơ thể mách bảo đừng có cố nữa… mà đành xuống núi trước dù quyết tâm có thừa.
Ngày trải nghiệm cực Tây Việt Nam, nơi có Cột mốc ba cạnh phân chia ranh giới ba nước Việt Nam – Lào – Trung Quốc và giao lưu văn nghệ với người anh em Hà Nhì thật ấn tượng, khó quên. Hình ảnh các U70 quẩy hết mình trong điệu múa của người Hà Nhì, trong các điệu nhảy sôi động thật tràn đầy năng lượng, lôi cuốn, xóa nhòa mọi khoảng cách.
Tham quan Bảo tàng Chiến thắng Điện Biên Phủ - nơi tôn vinh giá trị lịch sử của chiến thắng chấn động địa cầu, dù phần thuyết minh phải rút ngắn nhưng sự hoành tráng của bức tranh panorama cũng đủ cho cả Đoàn lâng lâng tự hào, nức nở suýt xoa và nhanh chóng chuyển sang phất cao lá cờ trên hầm chỉ huy của tướng Đờ Cát-xtơ-ri để chuẩn bị đường trường quanh co về Hà Nội với Hồ gươm, với cúc họa mi trong Bãi đá Sông Hồng và ra sân bay về với biển.
Chuyến đi thành công mĩ mãn nhưng cũng không tránh khỏi những luyến tiếc của người này, những giá như của người kia, những sẽ "không bao giờ đi thế này nữa” vân vân và mây mây. Với riêng tôi, sự ngưỡng mộ với các anh chị lớn tuổi tràn đầy ý chí ngày càng nhiều hơn; sau gần đầy tuần chuyến đi lòng tôi lại thấy nhớ nhung, thấy nao nao, thấy có ý mong ngóng thông tin, kế hoạch cho chuyến đi sắp tới của U60 Leo núi cuối tuần.